Chồng chán ghét sau hai lần tôi gây nợ
Tôi định viết bài từ lâu nhưng sau thời gian vừa rồi với nhiều sự việc xảy ra,tôi định cho nó vào lãng quên. Mọi thứ vẫn lảng vảng trong đầu tôi như điều gì đó chưa hoàn thành,lần này tôi quyết định viết một bài,một phần được trải lòng mình,một phần để cảm ơn những lời khuyên của mọi người từ bài viết trước,đã có những cái nhìn khách quan nhất để chỉ ra được vấn đề của chúng tôi. Tôi có rất nhiều quyết tâm từ những lời bình luận của các bạn để có thể dũng cảm đưa ra những quyết định mà ít nhất đến giờ vẫn thấy đúng.
Tôi cần thêm lời khuyên của mọi người cho những bước đường tiếp theo của mình nếu được. Tôi cũng biết có thể sẽ có ý kiến không tốt từ bài viết này. Trên đời con người không ai là hoàn hảo,tôi cũng vậy,chắc chắn cũng có những cái sai,xin chấp nhận mọi ý kiến trên tinh thần học hỏi. Dù có rất nhiều chuyện khác xảy ra nhưng tôi sẽ cố gắng chỉ giới hạn ở những sự việc đã đề cập đến từ bài viết trước,có thể là để giải oan,có thể là để kể xấu người cũ,ai nghĩ sao cũng được,thế nhưng tôi xin được trình bày một cách khách quan nhất để mọi người có cái nhìn sâu sắc.
Xin nói thêm,ngày tôi biết về bài báo là do vợ cũ tự nói ra,khóc lóc bảo rằng sau khi đọc ý kiến của mọi người đã hiểu ra vấn đề,đồng ý chấp nhận để tôi ly hôn. Tôi còn đang bỡ ngỡ chưa hiểu gì,lên VnExpress tìm kiếm thì lúc sau em kèm thêm điều kiện là phải... cho vay vài chục triệu đồng vì lý do đi làm ở chỗ mới (là công ty nước ngọt nhắc đến ở bài trước) không tính toán được nên để mất tiền. Tất nhiên tôi không đồng ý cho vay vì biết chắc sẽ như những lần vay khác. Ngay tối đó em rút lại lời đề nghị ly hôn. Bài viết trước chưa đề cập lý do cụ thể để dẫn đến sự việc ly hôn lần này (bỏ qua mọi sự việc quá khứ khác),là từ giữa tháng 11 năm ngoái vợ cũ có hỏi tôi vay tiền tầm 30 triệu đồng.
Đó là sau khi chúng tôi quay về sau ly thân,đã thống nhất rõ ràng mọi khoản nợ và kế hoạch chi trả. Em đã có công việc ổn định,không phải ở hãng nước ngọt hiện tại. Tôi không cần biết vay để làm gì khác vì đã quá quen với việc này nên ra điều kiện em tự viết bản cam kết,thời gian trả khi nào tự quy định,không trả được thì như nào,tất cả tự lên kế hoạch và viết ra. Tôi không hề áp lực về thời gian để em hoàn toàn tự nguyện,làm sao để tôi đọc thấy ổn thì sẽ cho vay. Rồi tôi cho em vay,kết quả là tờ cam kết đó đã làm bằng chứng tại phiên tòa xét xử ly hôn.
Xin bàn thêm về bài viết trước: Tôi đã rất phân vân,không biết nên nhắc lại nữa không vì dù sao sự việc cũng qua. Hơn hết,sự thật vẫn nên được tôn trọng,tôi chấp nhận mang tiếng đi kể xấu. Giới thiệu qua bản thân nếu ai muốn biết: Tôi cao to bình thường,không đẹp trai,xuất thân từ gia đình có hoàn cảnh khó khăn,mất cha từ khi học lớp ba. Tôi không xuất thân từ nông thôn,quê gần thành thị nhưng nhà rất nghèo,mẹ làm công nhân. Tôi làm nhiều việc từ nhỏ,việc học hành của tôi rất đỗi bình thường,không xuất sắc,luôn cố gắng để có được công việc hiện tại. Tính tôi kiên trì,cẩn thận từ việc nhỏ. Lên đại học rời quê đến chốn đông người,tôi xác định tự thân,chỉ dám nhờ ít tiền của mẹ,đi làm trước khi đi học.
Chuyện mở cửa hàng: Lúc đó là sau khi cưới hơn hai năm,thời gian đó đang trend vài cửa hàng đồ si (second hand) ăn nên làm ra. Vợ cũ không công việc mà lại ham bán online quần áo (dù không thấy lãi đâu) nên tôi vẫn cố vay tín chấp số tiền 100 triệu đồng để em thử sức,có công việc ổn định,không được thì coi như bài học. Tất cả chi phí,cần chuẩn bị sắm sửa cửa hàng như nào,quảng cáo ra sao gần như tôi làm hết,cả cách thức ghi chép,theo dõi thu chi như nào cho đỡ tốn công. Còn khoản nhập hàng tôi để vợ cũ làm vì em nói đã có mối tốt,tôi sơ suất không hỏi rõ. Đến lúc nhập hàng đã hỏng ngay từ đầu,chúng tôi mất thêm ít vốn nữa nhập lại.
Thời gian đầu cửa hàng vẫn bán được,vợ cũ làm là chính,tôi đi làm công ty,có điều em làm rất hời hợt,hay bỏ bê công việc để cửa hàng rất bừa bộn. Sau đó một thời gian là những lần nói dối để vay tôi làm visa (3 cái mỗi cái 25 đến 30 triệu đồng),tự ý vay tiền bạn bè người thân,trong khi tôi không hề hay biết,rồi sau đó là đi vay app đen. Thường mọi khoản nợ vỡ lở là khi em không xoay được nữa. Lúc đó tôi đồng lương thấp,hơn 10 triệu đồng,làm cả ngoài nhưng không kham nổi. Kết quả cửa hàng đóng với khoản nợ lớn.
Chuyện nợ nần: Rồi sau đó là chuỗi nợ từ visa,tín chấp của vài ngân hàng,vay app đen,bạn bè người thân (của vợ cũ). Vẫn nhớ ngày chỉ trả hết cái nợ visa thôi mà tôi vui đến chừng nào. Tôi làm cả công ty,làm thêm để trả nợ. Sau một thời gian dài vẫn đeo bám đống quần áo si bất chấp lời khuyên của tôi,vợ đã đi là shipper dù kiếm không được bao nhiêu. Mỗi chiếc xe máy cho cả tôi đi làm xa và em đi ship cũng qua được từng ấy năm,xen kẽ là rất nhiều lần cãi vã,tranh luận. Khoản app đen,sau khi tôi biết nó tồn tại đã tìm hiểu và chỉ cho em cách thoát nợ. Nhưng vì trước đó em vay bạn bè,người thân,ngân hàng nhiều nên cuối cùng vẫn phải trả,nó vẫn là một khoản nợ lớn. Khoản tài xỉu online,đó là điều chắc chắn tôi không bao giờ chấp nhận. Tôi vẫn nhớ rõ cảnh vợ cũ vô tư gào rú với dấu hỏi to đùng trên đầu mình,sau em mới kể lại là vì lúc đó ăn được tiền. Khi những số nợ đè nặng lên vai tôi từng ngày,thời điểm đó là dịch bùng phát. Kết quả của một con bạc như nào khỏi phải bàn,tôi quyết không giúp khoản này để kệ ra sao thì ra.
Chuyện học lập trình: Việc học lập trình của vợ cũ thực chất là đi học làm nghề test,khi đó vẫn nợ nần nhiều. Tôi muốn kiếm công việc ổn định hơn cho vợ cũ vì đi làm ship vất vả,thấy không quá khó nên đầu tư đi học một khóa ở công ty tôi và vợ cũ cũng thích. Sau đó vì nghe đồn thấy không có bằng đại học (ngày trước vợ cũ bị trường đại học đuổi) khó xin được việc (tôi có nói đừng quá coi trọng bằng,cứ nộp CV đi thực tập,chỉ cần làm được việc là được nhận) nên ngoài việc đi học thêm một khóa test ở trung tâm khác,vợ cũ còn đăng ký học cao đẳng của một trường đắt tiền,mục đích ra trường dễ xin việc hơn,bất chấp mọi lời ngăn của tôi khi còn một đống nợ. Rồi sau đó học dở dang,việc không xin được,tiếp là vụ bài bạc nên dừng học hẳn. Thời gian đầu vợ học cao đẳng cũng là khoảng thời gian những số tiền bị mất với những lý do rất kỳ lạ và tôi phải bỏ ra bù.
Ly thân: Tất nhiên đó là điều không ai muốn,là điều cực kỳ tồi tệ với một đứa trẻ đang được sống chung với cả bố mẹ. Với người khác là vậy,với tôi thời gian đó là cần thiết hơn bao giờ hết. Thời gian đầu cũng nhiều chuyện và hành động sốc xảy đến,lúc đó tôi có thể đối phó được mọi thủ đoạn. Con tôi nhiều lúc chứng kiến cảnh bố mẹ cãi vã,lúc kề cận sống chết,rồi qua thời gian cũng bình thường lại,sau đó con người vợ cũ trưởng thành lên nhiều khi sống thiếu tôi. Dần mọi thứ ổn định,vợ cũ tạm hoãn ý định học cao đẳng tiếp và có công việc mới ổn định hơn,có khả năng chi trả nợ từ bài bạc. Tôi quay về vì thương con sắp đi học và muốn cho vợ cũ cơ hội.
Sau một năm cũng là lúc con tôi sắp bước vào lớp một. Tôi ý thức được việc xin học cho con là quan trọng ở chốn đô thị,biết vợ cũ sẽ không lo được với tính ẩu đoảng,không biết tính toán (giấy khai sinh của con,em cầm sang chỗ ở khi ly thân cũng để mất) nên cho vợ về để giữ lại gia đình. Tất nhiên là khi về lại,mọi thứ phải rõ ràng,mọi khoản tiền nong phải có kế hoạch chi trả cụ thể,cố gắng thoát ra khỏi những vết đen cũ. Rồi như cái số đã định trước,mọi thứ chỉ được vài tháng rồi vợ lại tiếp tục mất tiền vì những lý do không đâu.
Hiện tại chúng tôi ly hôn rồi. Tôi gửi đơn ra tòa từ giữa tháng ba vừa rồi. Sau quá trình hòa giải không thành,đến giữa tháng 5 đã hoàn thành giấy tờ ly hôn. Lúc đầu tòa khuyên chuyển sang thành đồng thuận ly hôn,tôi cũng đồng ý để đẹp đôi bên nhưng vợ cũ không đồng ý,níu kéo bằng được,để cuối cùng vẫn cần đến hội đồng xét xử đơn phương. Đầu tháng 6 vợ cũ và con chuyển ra thuê nơi khác,hết tháng đó tôi cũng chuyển,cũng là lúc tôi phải chấp nhận cảnh xa con. Tôi đã chuyển vợ cũ hai năm tiền trợ cấp theo lời em để ổn định cuộc sống,cho thêm ít tiền vì em cần. Tôi xác định nếu vợ cũ vẫn muốn nuôi con thì ít nhất trong hai năm này có bất kỳ chuyện gì tôi cũng mặc kệ.
Nói về tâm trạng sau ly hôn,tôi cũng như những người đàn ông chia tay vợ khác: hụt hẫng,thất vọng một chút tự ti với bản thân,đôi khi mất phương hướng,đau buồn khi phải xa cách con. Tôi là người sống lý trí nên tuyệt nhiên chưa bao giờ hối hận. Tôi thoát ra khỏi tâm trạng bực bội,rối bời khi trước đó mỗi lần về đối diện với vợ cũ cùng các khoản nợ nần,cảnh bừa bộn trong nhà vì tính lôi thôi mà bao lần em không sửa được. Hiện tại tôi tự làm chủ cuộc sống,có thể với người khác là bình thường nhưng với tôi là cực kỳ đáng quý.
Nói đi cũng phải nói lại,tôi biết được tất cả sự việc đã xảy ra đều do lựa chọn của mình từ đầu,đã quá sơ suất khi lựa chọn một nửa cho mình. Những gì hiện tại là nghiệp của mình,tôi phải nhận lấy và trả,hy vọng giờ cũng hết. Tôi sẽ phải hàn gắn lại những vết rách,làm quen với mọi thứ,toàn tâm toàn ý tập trung cho sự nghiệp của mình,để cuộc đời mình và con có được cái kết tốt hơn.
Về mặt gia đình hai bên,sau khi hoàn thành thủ tục tôi mới gọi điện thông báo,không ai trách cứ gì vì trước giờ cũng hiểu có nhiều chuyện xảy ra,có điều bố mẹ vợ cũ ở xa nên tôi không gặp chính thức được. Điều tôi tiếc là tình cảm từ phía họ hàng vợ cũ,mọi người rất tình cảm và quan tâm nhau. Tôi cũng tiếc vì từng có thêm một người bố.
Chắc có người sẽ nói tại sao tôi lại không nhận nuôi con? Có người đọc từ bài trước tôi lấy đũa vụt con và nghĩ tôi không thương con,nhưng không phải. Tôi rất muốn nhận nuôi con. Vợ cũ nói con rất nghịch,còn tôi cho rằng không phải con không kiểm soát được hành động. Tôi và con rất yêu thương nhau,thường xuyên nói lời yêu thương. Thế nhưng vợ cũ cực kỳ liều lĩnh,nhiều lần dọa sẽ bỏ qua pháp luật để làm điều dại dột với hai mẹ con. Thẩm phán vụ ly hôn đơn phương của tôi biết chi tiết chuyện chúng tôi,vẫn khuyên nên để con sống với mẹ vì mẹ sẽ tình cảm với con trai hơn.
Hiện tại con chuẩn bị vào học lớp 2,hiện ở với mẹ,chỗ chúng tôi thuê đều là chung cư mini cách nhau vài km,vợ cũ sẽ chủ yếu đưa đi học đón về. Như nói trên con tôi rất nghịch nhưng bù được cái bé vẫn rất hiểu chuyện của bố mẹ,biết yêu thương mọi người và học toán cũng khá nhanh. Con cũng đã biết ý thức làm nhiều việc nhà dù phải nhắc nhở. Mỗi tháng tôi trợ cấp con 3,5 triệu đồng,ngoài ra vẫn gửi thêm tiền học thêm hoặc chi phí phát sinh khác. Cuối tuần tôi sẽ đón con sang ở một hai ngày. Tôi cố gắng không để chuyện bố mẹ ảnh hưởng con.
Hiện vợ cũ cho con điện thoại cũ,tôi đã mua sim và dặn chỉ được dùng khi ở phòng. Vợ cũ cũng đồng ý không cho con cài thêm các ứng dụng giải trí,game,chỉ dùng cho mục đích liên lạc. Ít nhất bố con tôi có thể dễ liên lạc mà không phải thông qua vợ cũ.
Một con đường mới tôi sẽ bước tiếp,vẫn thấy lãi vì có thêm đứa con,là người bạn đồng hành. Chưa biết sau tốt hơn hay không nhưng tôi cảm thấy vui và yên bình ở hiện tại. Tôi biết có những điều vẫn phải thay đổi để bản thân được tốt hơn cho mình và mọi người xung quanh,tôi sẽ cố gắng làm điều đó. Cảm ơn những ai đã đọc và thấu hiểu.
Thành Hưng
Chồng chán ghét sau hai lần tôi gây nợ
Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Bài viết này được sao chép từ các phương tiện khác. Mục đích của việc in lại là để truyền tải thêm thông tin. Điều đó không có nghĩa là trang web này đồng ý với quan điểm của nó và chịu trách nhiệm về tính xác thực của nó và không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào. Tất cả tài nguyên trên trang web này được thu thập trên Internet. Mục đích chia sẻ chỉ dành cho việc học và tham khảo của mọi người. Nếu có vi phạm bản quyền hoặc sở hữu trí tuệ, vui lòng để lại tin nhắn cho chúng tôi.
©bản quyền 2009-2020 Thông tin khách sạn Universal Liên lạc với chúng tôi SiteMap